Đích đến cũng như mục tiêu chinh phục của hành trình không phải đỉnh núi, mà là đỉnh dốc đá hơn 700 m. Đó là nơi bạn không được phép có bất kỳ sai sót nào. Đây là con đường thú vị nhất, cho tôi nhiều trải nghiệm nhất ở núi Bà Đen (Tây Ninh), ngọn núi cao nhất miền Đông Nam Bộ. Và tôi tin chắc rằng, những ai mê trekking, leo núi, các trò thể thao mạo hiểm ngoài trời đều sẽ bị nghiện nếu có cơ hội trải nghiệm một lần. Hành trình xuất phát từ vườn xoài phía sau Anh Linh miếu theo vị trí tôi đánh dấu hình bên. Điểm xuất phát. Đây là hành trình thật sự khó, đòi hỏi rất nhiều kỹ năng và cả sự mạo hiểm, chia thành hai giai đoạn rõ rệt. Hành trình đầu tiên - từ chân núi đến tảng đá lưng chừng trời - là nơi khách ngủ qua đêm, nấu nướng trong một không gian tuyệt vời với cảm giác tự do hoàn toàn, nơi có tầm nhìn rộng nhất núi Bà Đen hướng về xung quanh mà tôi từng biết. Để đến được tảng đá này, các bạn phải trải qua con đường đi vắt qua các nhánh cây, với bên dưới là vực thẳm, trèo lên các tảng đá tròn lớn, thật sự là một thử thách vô cùng khó khăn cho những ai có chiều cao khiêm tốn hoặc nhát độ cao. Chân phải xoạc rất nhiều để bước qua các vực sâu hút toàn đá, khiến bất kỳ ai lần đầu trải nghiệm đều có cảm giác chùn chân.. Lời khuyên của tôi để các bạn hỗ trợ nhau vượt qua con đường này là chia cặp khỏe - yếu để hỗ trợ nhau, đặc biệt các bạn nữ. Một đoạn đi đặc thù của đầu cung đường này. Những con dốc cao toàn đá, không lối mòn, và cũng không có khái niệm đúng đường hay sai đường, mà chỉ đi theo hướng của bạn dẫn đường, tìm nơi đặt chân và sải bước phù hợp để đi theo. Bạn không nhất thiết phải đi đúng theo bước chân người trước nếu bạn thấy không phù hợp. Sau khi trải qua đoạn đầu của hành trình, bạn sẽ nhận được ưu đãi tuyệt vời từ thiên nhiên: một nơi ngủ và vui chơi ban đêm giữa trời đầy sao. Nhắc tới ngủ, tôi xin lưu ý các bạn con đường này chỉ phù hợp với túi ngủ, vì chỉ có cách nằm chênh vênh trên đá, không có chỗ dựng lều hoặc móc võng. Hành trình này không dành cho các bạn có thói quen ngủ mơ, mộng du trong đêm, bởi một khi bước đi, chắc chắn bạn không có cơ hội quay lại. Để an toàn, các bạn nên dùng balo chắn xung quanh vị trí ngủ, ưu tiên những bạn chưa quen ngủ ở giữa tảng đá và tuyệt đối cẩn thận khi di chuyển từ tảng đá này sang tảng đá khác, vì rất dễ trượt chân, lọt vào khe đá sâu hút bên dưới. Tấm ảnh này tôi chụp lại lúc 12h đêm tại lưng chừng núi. Ngủ lưng chừng trời xung quanh là vực thẳm. Sau khi có được một giấc ngủ tuyệt vời, bạn sẽ chào ngày mới với bình minh vàng rực phía chân trời theo hướng hồ Dầu Tiếng. Tôi chắc rằng sức lực của những anh chàng, cô nàng “yêu bầu trời lấp lánh ánh sao hơn một mái nhà" sẽ dễ dàng lấy lại sức khỏe để bắt đầu hoàn thành đoạn còn lại của hành trình khó gấp nhiều lần ngày hôm qua. Ăn sáng đầy đủ chất dinh dưỡng để lấy sức, kiểm tra lại nước còn tầm 2 lít và bắt đầu lên đường. Khởi động ngày thứ 2 tương tự địa hình ngày đầu tiên. Sau đó bạn sẽ đặt chân tới con dốc huyền thoại, rất khó leo. Kể đến đây, để các bạn tự đánh giá sức mình và xem có đủ can đảm và một đôi giày bám tốt, phù hợp để đi tiếp hay không, vì tại chân dốc này có một lối mòn dẫn thằng xuống động Kim Quang nếu bạn từ bỏ con dốc và hẹn một ngày khác tự tin hơn, khỏe hơn và trang bị tốt hơn. Một đoạn dốc của con dốc 700 m. Đối với các bạn tiếp tục chinh phục con dốc, tôi có lời khuyên cũ rích nhưng không bao giờ thừa: hết sức cẩn thận. Con dốc này không cho phép bạn có sự sai sót nào. Tốt nhất các bạn nên trang bị một sợi dây dài, chắc, để một bạn có kỹ năng tốt lên trước từng đoạn dốc, cột vào đâu đó, để các bạn sau giữ lấy dây đi lên cho an toàn. Hoặc phòng các trường hợp mất thế khự lại giữa dốc như tôi từng bị, lúc đó không có dây, tôi chọn cách hạ thấp người vào đá và đạp mạnh để bước lên, và tôi may mắn thoát chết. Kỹ năng đi con đường này là lựa những vết nứt mà đạp chân để tăng độ bám, đạp chân dứt khoát, chắc chắn trọn đế giày vào đá, tuyệt đối không tiếp xúc mỗi mũi giày, vì không đủ độ bám để giữ bạn lại trên con dốc đá này. Găng tay hạt cao su cũng là trợ thủ đắc lực để vượt qua con dốc, khi cảm thấy đôi chân chưa đủ độ bám để giữ bạn lại trên con dốc. Ưu tiên vùng đá sáng màu vì nó sạch, không rêu mốc, nên bám tốt hơn. Người trước người sau cần đi zig zag, và tránh tối đa đi sau người trước, phòng trường hợp rơi rớt balo, vật dụng gây tai nạn cho người đi sau, hoặc điều xấu hơn có thể nghĩ tới là người trước té kéo theo người đi sau. Tôi nói vậy có vẻ ích kỷ, nhưng bạn sẽ không thể giúp được gì khi một người rơi con dốc dài 700 m gần như lăn tự do, cố gắng chỉ càng tăng thêm hậu quả tai nạn. Phóng tầm mắt nhìn về mặt đất. Đổi lại rất nhiều nguy hiểm khó khăn mà bạn phải trải qua là phong cảnh tuyệt đẹp ở cung đường này, với dốc đá cao hùng vĩ, với nhiều cây sầu đông lá vàng đẹp mắt. Phong cảnh hiện ra bên dưới không giống bất kỳ con đường nào trên núi Bà Đen cùng những trải nghiệm thú vị mà tôi nghĩ mình chưa đủ khả năng truyền đạt qua bài viết này. Hãy đi và cảm nhận. Đích đến của con đường này tôi đạt được là đỉnh con dốc, rồi sau đó quay lại theo lối mòn trong rừng cây, xuống động Kim Quang để kết thúc hành trình. Hy vọng chuyến tới, tôi sẽ đủ thời gian để tìm đường lên đỉnh núi từ đỉnh dốc 700 m này. Độc giả Phan Phi/Theo Zing News